Nguồn : “Câu đối Xứ Nghệ - quyển 2“
Đời Lê mạt, năm nào mất mùa đói kém vẫn cứ lễ cho nhà giàu nộp thóc để lấy chức quan. Chức quan ấy thường gọi là huyện thằng, tức là chức phó tri huyện chuyên coi việc tuần phòng trị an.
Chính vì chức huyện thằng là mua bằng tiền và thóc như thế, thêm vào đó lại có chữ thằng kèm sau nên dễ bị nhân dân chế diễu. Bởi thế nên xảy ra lắm chuyện tức cười…
Tương truyền ở vùng Hoan châu có viên huyện thằng hống hách, nhân một hôm có cô bé cắp sách đi học về, gặp hắn mà không cất nón chào, hắn tức lắm liền gọi lại và ra câu đối rằng:
Học trò là học trò con, tóc bỏ lon xon là con học trò.
Rồi bắt cô học trò phải đối cho được không thì bị đòn. Cô bé học trò liền láu lỉnh đối:
Quan huyện là quan huyện thằng, xử kiện lằng nhằng là thắng quan huyện.
Huyện thằng tức tím mặt, nhưng đành chịu dại mặt công nhận câu đối của của cô bé học trò quá hay.
|