Mặt biển đêm không thấy màu xanh
Chỉ thấy chân trời chạy dài màu trắng
Hòn Bớc dài như giấy than sóng sánh
Những ngọn đèn kết những ngôi sao
Con sóng đưa nôi vỗ vào bờ lao xao
Cái yên lặng của biển xanh là thế
Con dã tràng soi mắt đen vào bể
Mà em nhìn biển chẳng hóa màu xanh
Người cầm chèo năm tháng muốn biển lành
Cho mắt lưới trắng ngời thêm sắc cá
Cho mũi thuyền làm chiếc kim hối hả
Quay bốn phương nhìn đảo Én nhấp nhô
Con cá cơm nhuộm sắc biển như tơ
Con cá đốm nhuốm biển xanh màu mực
Con cá hồng thắp lửa đèn sáng rực
Con cá chim nâng cánh buồm gió bay
Những ngôi sao lập lòe trong mây
Nhìn mặt biển như người đang tập thở
Những ánh đèn nhấp nhô như đuốc lửa
Mà riêng em làm sóng biển xôn xao
Hòn đá Thiên Cầm như cây mác, cây đao
Hòn đá Cửa như cái chiêng, cái trống
Mấy nghìn năm xói mòn cùng con sóng
Để biển dồn thành xoáy nước sâu xanh
Đứng trên bờ nhìn sắc biển long lanh
Người ra biển phơi ngực trần cùng sóng
Giữa mênh mông biển như chìm trong mộng
Tiếng sóng nào lòng cũng thấy lâng lâng.