Nhòm Thiên – Địa mịt mùng gió bão
Học người xưa dự báo thiên không
Họ Trần trước dẹp Nguyên Mông
Năm Đinh bày trận Biển Đông phá Tàu
Chửa đến độ Thoát Hoan chui ống
Chẳng qua làm mất mặt "xóm giềng"
Năm quân giàn trận Cam Ranh
Diễn tuồng sức mạnh liên minh sa trường
Ở cung Càn sao mà lạ lẫm
Thiên Lôi cầm chủy đứng cùng dân
Triều đình ngai chẳng, vua không
Bỉ: người xưa dạy rằng “cùng” phải lui
Tiền Khách Mục túng tù Thái Ất
Văn Xương liền bức bách bên hông
Chủ mục – Tham tướng đồng cung
Khác nào hai hổ nhốt chung một chuồng?
Trên không chính dưới thời tắc loạn
Miền Bắc – Nam thủy hỏa khắc nhau
Nắng thì nứt rạch, cháy ao
Mưa thì như biển nghiêng vào mênh mang
Nào ôn dịch, nào nào nắng quái
Nào mưa điên, khắc nghiệt khôn càn
Người như ma ám quanh năm
Mùa màng, súc vật tự nhiên lăn đùng
Được làm vua chớ mừng rằng sướng
Tranh cướp quyền mưu sát lẫn nhau
Bắc phương sư tử đấu đầu
Rồi thì có kẻ vái chào trần gian
Xứ Mễ Tây xa xăm nào đó
Làm vua gì quyền có như không
Nghị trường dân biểu cầm chương
Cho nên vua đó cũng thường như dân
Tuồng Nam diễn trò tranh vương báu
Nguyễn cầm reo thăng giáng bi hài
Sân trình hậu khéo im hơi
Nốt bình giả khúc nhuộm hồi quan âm
Trần kiếp lại đến hồi quang sáng
Mặc cho ai lú lẫn thì ai
Giáng người người giáng nay mai
Hăm ba tháng chạp chép đây hóa rồng
(còn nữa)