Ơi dòng sông La
Ơi niềm thương nỗi nhớ
Em biết từ lâu quê anh nơi đó
Em ước mơ hoài mà chưa được đi qua.
Sông dài bao khúc sông ơi
Sông hẳn còn in bóng người thuở trước
Có phải nơi đây Phan Đình Phùng tế cớ dưới đuốc
Có phải từ đây Trần Phú xuất dương
Có phải sông từng tắm mát Nguyễn Đô Lương
Các anh nữa, những người trai kháng chiến
Trống Xô Viết còn ngân trên sóng chiều lưu luyến
Sông dịu hiền đã tắm máu cha anh
Dù mất mát hy sinh,
Dù gông cùm tù tội,
Trai gái quê anh vẫn ngày đêm lặn lội
Đem Cách mạng về trải nắng sông xanh
Cho cây gạo vươn cao tỏa bóng trăm cành
Mùa hoa đến cháy ngàn cây đuốc nhỏ
Rực sáng bờ tre, hồng thêm mái đỏ
Ơi dòng La trong xanh
Đê vươn dài ôm bờ cát trắng
Cỏ đã mọc xanh quanh nhiều ụ súng
Với những tay cày tay cuốc quen thân
Giặc Mỹ đến đây đến đất anh hùng
Không thoát khỏi vòng đai lươi lửa.
Trai gái quê anh noi truyền thống cũ
Đêm ngày canh giữ quê hương
Cho nước sông La mát những dòng mương
Bãi mía Tùng Châu mượt mà xanh tốt
Cô gái Châu Phong rũ lụa vàng bến nước
Tiếng hát đò đưa cao vút đêm trăng.
Ôi rất đỗi ngoan cường trai gái quê anh
Giặc đến đánh, giặc đi là sản xuất
Hàng trăm chiếc máy bay rơi trên miền Bắc
Có quê anh góp sức anh ơi.
Ơi những niềm vui
hòa chung cả nước
Ơi sông La em chưa về thăm được
Chỉ nghe tin mà lòng cũng bồi hồi
Ơi cây gạo rực chùm hoa lửa
Vẫn hiên ngang nẩy lộc đâm chồi
Cho quê anh bóng mát anh ơi
Cho lá xanh che mắt quân thù.
Ơi sông La
em chưa đến bao giờ
Mà vẫn thương vẫn nhớ!