Tìm kiếm
Trang chủ
Diễn đàn
An Tĩnh cổ lục
* Dấu tích Việt Thường Thị và vai trò Nghệ An trong dòng lịch sử Việt Nam
* Những điều kỳ lạ Phlanhoa đọc được trong trời đất Việt Thường
* Việt Thường phong tục
Ẩm thực Nghệ An - Hà Tĩnh
* Văn hóa ẩm thực Việt Nam
* Dưỡng sinh
* Phật giáo có nguồn gốc ở Việt Nam
Khảo cổ Nghệ Tĩnh
Bản sắc văn hóa Xứ Nghệ
Ví dặm
Góc nhìn Phlanhoa
Phòng văn chương
 Phlanhoa viết
 Phản biện các nghiên cứu về Nguyễn Du và Truyện Kiều
 Văn hay sưu tầm
 Thú chơi tập Kiều
 Sưu tầm để ngẫm
 Tìm hiểu về thể loại câu đối
 Láo nháo
 Thư pháp
 Tâm hồn người Việt
* Bình luận
* Phản biện các nghiên cứu về Nguyễn Du và Truyện Kiều
* Phlanhoa viết
Phòng thơ
* Lý thuyết học làm thơ
* Thơ về Nghệ An - Hà Tĩnh
* Thơ Phlanhoa
* Thất ngôn bát cú
Du lịch đó đây
* Khoảnh khắc cuộc sống
Ngôn ngữ không lời
Trang thông tin xã Đức La
* Phlanhoa hát
Liên hệ - Góp ý
Liên kết website
Hương bưởi - Phan Tom
 
(21h: 17-07-2010)
Hương bưởi - Phan TomCó lẽ vì suýt làm rể Hà Tĩnh thành ra xa lâu rồi mà tôi vẫn nhớ, vẫn thương tới “dòng sông La và biển rộng quê ta” như những bài ca tha thiết. Ừ “Hà Tĩnh mình thương” không những nơi đó tôi đã để nhớ, để thương mà cả tấm lòng vẹn tròn như ngươì con xa xứ hướng về quê hương mình vậy.
Có người em bé nhỏ ngóng ta về”

 

 

Không có ý nghĩ táo bạo như người nào đó (tỉnh dậy thấy mình là người Hà Tĩnh),nhưng mỗi khi bàng hoàng thức dậy giữa đêm khuya, hoặc nghe những câu ca và những lúc chạnh lòng vẩn vơ tôi đều nhớ về Hà Tĩnh, nhớ mùi hương bưởi với nỗi lòng man mác,diết da như nhớ vễ chính quê hương mình vậy ,

 

“Hôm nào về Hà Tĩnh, lại ngược dòng sông La…”

Nhắm mắt lại, cứ để cho những câu ca như dịu dàng nhắc nhở, như nhẹ nhàng trách cứ, ừ.xưa thật là xưa mà vẫn chưa một lần về lại thăm “Nơi ấy”…

 

Ngược giòng sông La, qua phà Linh cảm rồi đến sông Ngàn phố những địa danh sao thân quen, gần gũi mà vời vợi, lãng mạn như những vần thơ .”Hà Tĩnh mình ơi! răng mà thương mà nhớ!!!” Ngày ấy đã xa, xa rồi tít tắp nhưng mùi hoa bưởi vẫn phảng phất bên tôi. Tất cả cũng chỉ vì mùi hương bưởi , “Hoa bưởi đầu hè ngan ngát hương thơm”, hoa bưởi nhỏ bé lăn tăn trắng bạt ngàn đôi bờ sông, dài theo nỗi nhớ, Không đậm đà như nàng hồng kiêu sa,chỉ một màu trinh trắng, giản dị “Mộc mạc mà thương”.Hương bưởi dìu dịu quyện vào làn tóc, áo người thương . Không những nồng nàn mà lại tinh khiết, diết da đi vào tâm can, ấm lòng người như đò đưa giọng hát,

 

“Người ơi sao mà sâu nặng ………”

 

Giản dị trắng trong, hương bưởi đã thấm vào lòng tôi, vương vấn trái tim tôi và đã ám ảnh, đi theo tôi trong suốt cả cuộc đời .

June 1, 2010 — phantomsl


Để gửi ý kiến nhấp vào đây