Chẳng hiểu cầm tinh con quái quỷ gì
Nhưng thú thật đôi khi tôi sợ chó
Nhà tôi, bên bờ Sông Phố
Nước trong, nhìn thấu sao trời
Bạn ạ - Người làng tôi Cái bụng lép, nhưng cái đầu lắm chữ Thích đôi co, lý sự Vàng chất thành rú... Để mà chơi ! (*)
Mấy mươi năm bước trụt bước trồi Ngõ nhà mình đây mà loay hoay mãi Tay chạm ngồng ngấy dại Đắng đót thuở mục đồng
Phở Thiềm còn không? Ăn một bát Chè xeng Hậu còn không? Uống một đọi Rồi nói chi thì nói Rồi gì thì gì?! Thương đã lắm ! Giận hờn đã lắm Xin với quê nhà một đêm trọn Sớm mai đi!
(*) Quê tôi có Rú Vằng-Tên cũ là núi Kim Sơn , tức (rú) núi vàng. Các cụ kể lại hồi Pháp thuộc sợ bọn Pháp biết nên mới gọi chệch Rú Vàng thành Rú Vằng ! Rú Vằng còn có tên là Núi Nầm |