Bài 2
Miền Trung xứ Nghệ nắng mưa
Ai thương thương cả tiếng quê mặn mà
…
Hột mói: là hạt muối nha
Me chồng khó tính, gọi mụ gia cho chừa
Ruộng sâu thì nói: rọng su
Trự nghịa – chữ nghĩa, nôốc là thuyền nan
Tro bếp, thời gọi bằng mun
Gốc cây, cứ nói côộc cơn, hiểu liền
Queng là quanh, dèng là dành
Nhan thây: ý nói hợm mình lắm thay
Cái gai thời gọi cái gây
Vợ là gấy, ngày là ngay, gin – gần
Rược mợ - rửng mỡ nghe không
Nghe chin phải hiểu ngay chân của mình
Sèm – thèm, nậy lớn, khun – khôn
Tru đit chạc mụi – trâu đứt dây thừng, bạn ơi
Bạo: là mạnh khỏe, dễ thôi
Triêng là đòn gánh, con troi là giòi
Nhìn cụng sọi – trông cũng xinh
Tra mốốc trọ - già mốc tiền đình rồi nhe
Lục phúng - ăn vụng, hề hề
Lắt rọt – sắt ruột trăm bề ngổn ngang
“Đừng chộ ló lổ mà mờng”
- Đừng thấy lúa trổ vội mừng sớm chi
“Khăm đụa nỏ bổ”- Cắm đũa không xô
Lông cơn: phải hiểu nghĩa là trồng cây
Trốc – đầu, trú – trấu, chạc – dây
Ngá – ngứa, lả - lửa học ngay nhớ nhớ đằm
Chọ hỏ - chôm hổm cái mông
Lửa đỏ rực - lả đỏ rưng trong lò
“Khải nhằm lộ ngá” của o
- Gãi nhằm chỗ ngứa của cô rồi kìa
…
Rưng lưa: là đang còn nha
Thong dong ngày tháng, thời ta học đều
Bựa ni chỉ hoọc bấy nhiêu…

