Bài tập Kiều của Phlanhoa
Trùng sinh ơn nặng bể trời
Còn thân, còn một đền bồi có khi
*****
Rằng tôi chút phận đàn bà
Thì chi chút ước gọi là duyên sau
Nhớ ơn chín chữ cao sâu
Trên am cứ giữ hương dầu hôm mai
Lời quê chắp nhặt rông rài
Càng sâu nghĩa bể, càng dài tình sông
Tóc tơ căn vặn tấc lòng
Khỏi điều thẹn phấn tủi hồng thì thôi
Trùng sinh ơn nặng bể trời
Còn thân, còn một đền bồi có khi
Cớ sao trằn trọc canh khuya
Nửa rèm tuyết ngậm, bốn bề trăng thâu
Nghĩ điều trời thẳm vực sâu
Rừng phong, thu đã nhuốm màu quan san
Đã cho lấy chữ hồng nhan
Mấy sông cũng lội, mấy ngàn cũng pha
Xưa nay trong đạo đàn bà
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài
Chút chi gắn bó một hai
Dầu lòng bể rộng sông dài thênh thênh…

|