Tìm kiếm
Trang chủ
Diễn đàn
An Tĩnh cổ lục
* Dấu tích Việt Thường Thị và vai trò Nghệ An trong dòng lịch sử Việt Nam
* Những điều kỳ lạ Phlanhoa đọc được trong trời đất Việt Thường
* Việt Thường phong tục
Ẩm thực Nghệ An - Hà Tĩnh
* Văn hóa ẩm thực Việt Nam
* Dưỡng sinh
* Phật giáo có nguồn gốc ở Việt Nam
Khảo cổ Nghệ Tĩnh
Bản sắc văn hóa Xứ Nghệ
Ví dặm
Góc nhìn Phlanhoa
Phòng văn chương
* Bình luận
* Phản biện các nghiên cứu về Nguyễn Du và Truyện Kiều
* Phlanhoa viết
Phòng thơ
* Lý thuyết học làm thơ
* Thơ về Nghệ An - Hà Tĩnh
* Thơ Phlanhoa
* Thất ngôn bát cú
Du lịch đó đây
* Khoảnh khắc cuộc sống
Ngôn ngữ không lời
Trang thông tin xã Đức La
* Phlanhoa hát
Liên hệ - Góp ý
Liên kết website
Hà Tĩnh ơi, bao giờ gặp lại?
 
(12h: 21-05-2011)
Hà Tĩnh ơi, bao giờ gặp lại?Phạm Tiến Duật - 8/4/2002


Cầu Treo là đâu, ngã ba nào Linh Cảm
Chỉ thấy núi xanh, xanh như dỗi như hờn...



 

Chia tay nhau, bảo NGÀY MAI gặp lại

Cuộc hẹn đôi khi cả chục năm tròn

Lần gặp trước em còn son trẻ thế

Bây giờ đẫy đà những cái cùng con

 

Thì Can Lộc, trống vẫn vang tâm tưởng

Mà chợ Nghèn vẫn khuất ở sau mây

Sông Hộ Độ vẫn trôi về Cửa Sót

Mà người đợi đò ngày nào trôi dạt chốn nào đây?

 

Hà Tĩnh tôi yêu đến si mê, cuồng nhiệt

Nên tôi tự vẽ ra một hình bóng cho mình

Chân dung em tôi treo trong phòng nhỏ

Và tôi lang thang, phiêu bạt dười trời xanh

 

Nhưng dù thế vẫn còn kia Đồng Lộc

Nơi hàng nghìn chiến sĩ pháo hy sinh

Các anh chết, làm nền cho hạnh phúc

Nâng giấc mười nấm mồ các cô gái nguyên trinh.

 

Nhưng dù thế, sông Ngàn Sâu vẫn chảy

Soi bóng con đường xuyên Việt dọc Trường Sơn

Cầu Treo là đâu, ngã ba nào Linh Cảm

Chỉ thấy núi xanh, xanh như dỗi như hờn

 

Tạm biệt nhé, đất địa linh nhân kiệt

Nơi tình người chắc chẳng có đâu hơn

Tôi van em đừng nhìn lâu như thế

Kẻo tôi về khổ sở với cô đơn.

 

TB: Ngày về Hà Tĩnh đợt rồi, tôi có nghe được câu chuyện về “hậu cô gái Thạch Nhọn”. Những ngày cuối cùng của Phạm Tiến Duật, cô gái Thạch Nhọn đã ra tận Hà Nội để chăm sóc ông. Sau cuộc chiến tranh, cô gái Thạch Nhọn trở thành một tuyển thủ bóng rổ trong đội tuyển Quốc gia. Khi về già, cô trở về quê quán của mình và mưu sinh bằng nghề biển. Tên thật của cô là Nhị, dân quanh vùng gọi là o Nhị. O Nhị có nước da rám nắng của người miền biển, nhưng nét đẹp phúc hậu, mặn mà thì vẫn còn lẫn khuất trên khuôn mặt, dẫu cuộc đời nhiều phong sương. Nếu bạn muốn ghé thăm o, chỉ cần đến bãi Cồn – Cửa Sót – Lộc Hà, bạn sẽ gặp được.

                   

                  


Để gửi ý kiến nhấp vào đây

Các tin khác:
 Ai về Đức Thọ thì về - thơ Lương Sĩ Cầm (12h: 17-05-2011)
 Về thăm quê nhà (23h: 13-05-2011)
 KÝ ỨC (11h: 27-04-2011)
 Miền Trung - thơ Hoàng Trần Cương (16h: 15-04-2011)
 Khóc giữa chiêm bao – Vương Trọng (16h: 13-04-2011)
 Đưa em về Xứ Nghệ - Nguyễn cảnh Bình (09h: 07-03-2011)
 VẮNG MẸ CON KHÔNG DÁM VỀ NHÀ – Thơ của Võ Thanh An (10h: 04-03-2011)
 Muôn đời - Thơ của Phan Cung Việt (23h: 01-03-2011)
 Cha đàng ngoài mẹ ở đàng trong – Xuân Diệu (17h: 28-07-2010)
 Mùa hoa bưởi - Tô Hùng (17h: 20-07-2010)