Bài và ảnh của Phlanhoa
***
“Nắng hạ,
Ta về đây ngàn dâu xanh vọng lại
Cung thương ơi cung nhớ, cung đợi ơi cung chờ…”(¹)
Tiên Điền chiều mây lảng bảng, ánh nắng tím dần yếu ớt sau làn mây, sông Lam ngừng lặng tiếng sóng, mặt nước trải xanh êm đềm, vài nhành hoa xoan cuối mùa sót lại bên lối đi, gió nhẹ lay phang phảng hương thơm. Văng vẳng cung đàn Thuý Kiều hình như đang vào cung trầm khúc “đục như nước suối mới sa nửa vời…”.



Giang Đình bến vắng, khiến lòng bâng khuâng, biết nơi nao là Vọng Giang Đình xưa của Nguyễn Du từng viết nên những trang thơ Kiều bất hủ? Vài lạch nước nhỏ chảy xuống sông Lam, biết lạch nào là dòng Nguyễn Du đã khơi nguồn long mạch?

Dĩ vãng và hiện tại thứ còn, thứ mất, âu cũng là quy luật thời gian. Nhưng cái sự lo lắng về 300 năm sau thì xem ra Tố Như đã quá lo xa. Trang thơ Kiều đến nay vẫn còn xanh trên giấy, lối vườn xưa vẫn in nét tài hoa. “Thiên hạ” rồi đây thiếu chi người còn “khóc Tố Như” dài dài muôn thuở.






Ghé chợ Giang Đình, mùi cá nướng vương vất quyến rũ. Ngồi lại giữa hàng cá, nhập vai người bán cá, tự nướng lấy cho mình vài lát cá thu, âu cũng là tìm lại chút gì hơi ấm, tạm quên nỗi vương vấn u sầu…


======
(1) Lời bài hát “Cung đàn Thuý Kiều” của NS Ngọc Thịnh
|