Thơ và ảnh của Phlanhoa
***
Anh có về La – Quang – Vịnh với em
Chơi trò lội sông đề thơ mình lên vầng trăng nước
Sông như chiếc võng lụa cổ xưa từ nghìn năm trước
Ru thôn xóm mơ màng nhân ảnh khói sương
Bờ tre vít cong, con chèo bẻo há miệng đớp giọt sương hồng
Mặt trời lăn tròn trên đỉnh núi
Con đò dọc miệt mài sớm tối
Sớm quăng lưới nắng vàng, tối đánh bắt trăng sao
Vành nón ba tầm níu câu ví chênh chao
Lấp loáng bóng em gái quê giặt đồ trên bến
Đứa trẻ đứng trên lưng trâu lao đầu đánh tủm
Ướt nụ cười tung bọt sáng vành môi
Mẹ già còng lưng đuổi theo đám cáy hôi
Mẹ gầy guộc, cáy còng tinh nghịch
Bày đặt giặm vè đưa mẹ vào sử tích
Vị mắm thơm đất Láng Ngạn diệu kỳ
Sông La mảnh mai, hiền xinh như con gái thôn quê
Sông Lam rộng tình cắt nước thành bàu cho rươi làm ổ đẻ
Còn có trắng thấy người chẳng sợ
Con hến ân tình “giá áo túi cơm”
Nắm miến bột chợ Cầu, tấm bánh trắng, bánh trong,
Gánh nước dắt ngọt thơm, bát mắm rươi nhẫn mặn
Bãi ngô xanh mơn man, đọi chè xanh chát đậm
Bịn rịn người đi, khao khát người về
La – Quang – Vịnh: Thiên – Địa – Nhân hòa hợp chi nghi
Đất Xứ Nghệ nơi này duy nhất
Hai dòng La – Lam hội nguồn phúc đức
Mái chùa ngói Nam, bức tượng cổ nâu bầm
Qua làng một chiếc cầu cong
Hai dòng sông lụa, trăng trong một vành
Gió rung xào xạc tre xanh
Lời ru lẩn khuất mái tranh ngọt ngào
À ơ…
Quê mình ví giặm nghiêng trao
Quảy thùng ra bến mà chao tình về…
***
Mời bạn chiêm ngưỡng vẻ đẹp của hai dòng La - Lam
và thôn quê ba xã La - Quang - Vịnh











