Tìm kiếm
Trang chủ
Diễn đàn
An Tĩnh cổ lục
* Dấu tích Việt Thường Thị và vai trò Nghệ An trong dòng lịch sử Việt Nam
* Những điều kỳ lạ Phlanhoa đọc được trong trời đất Việt Thường
* Việt Thường phong tục
Ẩm thực Nghệ An - Hà Tĩnh
* Văn hóa ẩm thực Việt Nam
* Dưỡng sinh
* Phật giáo có nguồn gốc ở Việt Nam
Khảo cổ Nghệ Tĩnh
Bản sắc văn hóa Xứ Nghệ
Ví dặm
Góc nhìn Phlanhoa
Phòng văn chương
* Bình luận
* Phản biện các nghiên cứu về Nguyễn Du và Truyện Kiều
* Phlanhoa viết
Phòng thơ
* Lý thuyết học làm thơ
* Thơ về Nghệ An - Hà Tĩnh
* Thơ Phlanhoa
* Thất ngôn bát cú
Du lịch đó đây
* Khoảnh khắc cuộc sống
Ngôn ngữ không lời
Trang thông tin xã Đức La
* Phlanhoa hát
Liên hệ - Góp ý
Liên kết website
Vợ chồng bà bạn cùng phố
 
(19h: 15-06-2013)
Vợ chồng bà bạn cùng phốBài và ảnh của Phlanhoa (ảnh mang tính chất minh hoạ)
***

Ông bà ấy đã ngoại lục tuần, có cháu nội vài ba đứa rồi. Ông vốn dĩ là người xởi lởi, còn bà thì theo phỏng đoán của tôi, thời con gái chắc bà phải duyên dáng lắm. Lúc tôi sang, gặp ông ngồi uống trà ở phòng khách, nhưng hôm nay có điều gì mà thấy ông có vẻ thiếu đi sử xởi lởi thường ngày. Ngược lại, tôi đi thẳng xuống bếp kiếm bà thì lại thấy bà đang tủm tỉm, tôi ghé tai bà hỏi thầm:

             -    Ông anh sao thế ?
             -   Lão đang giận tôi đó, thôi ra đi bộ tôi kể cho nghe.
Nhận là bạn, vì tôi với bà thường đi bộ thể dục với nhau buổi tối, và tất nhiên là không thể nào đi bên nhau mà lại im lặng không ai nói chuyện với ai “hai người đàn bà…” mà. Đi được một quãng rồi mà bà vẫn còn tủm ta tủm tỉm,  bà kể:
              -   Lão ấy trẻ con thế chứ !
               -   Hai bác lại có vụ gì vậy ?
-   Chả có gì đâu cô ạ, hồi chiều lão rủ tôi đi dạo biển, lão muốn tôi phải ôm eo, khoác tay lão, nhưng tôi thì nghĩ già rồi làm thế nhỡ bọn trẻ nhìn thấy lại cười cho.
-  Ha ha ! tưởng gì to tát chứ !
- Thế đấy, lão nhấm nhẳng: “Bà giờ nhạt nhẽo với tôi lắm, chỉ có cháu nội trong mắt bà thôi, đâu còn tôi !” Đấy cô tính, ai đời lại tỵ cả với cháu mình cơ chứ. Tôi cũng cố giải thích là bây giờ mình lớn tuổi rồi phải cư xử cho ra dáng ông bà chứ, vậy là lão cãi cùn…
- Cãi làm sao ?
- Thì … lão bảo lão …chưa thấy già chứ sao !
- Ha ha… hai bác làm em cười muốn chết mất.
- Khỉ gió cái nhà cô này, cười nữa tôi không kể cô nghe bây giờ.
- Vâng! Vâng! em thôi cười đây! bác kể đi.
- Ông ấy ghét tôi gọi ông ấy bằng ông xưng tôi lắm, trách cứ tôi là sớm lạnh lùng.
Tôi nghiêm giọng:
- Bác trai nói đúng đó chị à !
- Lại cô nữa, lão mà nghe cô đồng tình với lão thì lão giận tôi chết mất.
- Em nói thật đó, chị không nghe người ta bảo là “trai 50 tuổi đang xoan” sao. Nếu chị mà chịu khó đọc sách tâm lý một chút sẽ thấy, nhịp điệu của đàn ông là 20, 50, 30, 40, như vậy anh giai em bây giờ đang nhịp điệu số hai mà chị lại hạ bệ làm ông ai chả buồn.
- Nhưng mà chúng tôi có cháu nội, đã là ông bà thực sự đó chứ.
- Ông là ông với cháu, chứ có với vợ đâu.
- Thì tôi cũng gọi là gọi thay cho cháu mà.
- Chị à, văn hóa của các cụ xưa có cái mình nên theo, có cái không bắt buộc theo đâu. Cuộc sống bây giờ sung sướng nhàn hạ hơn xưa nhiều, nên sức khỏe cũng tốt hơn, dẫn đến tâm sinh lý của những người năm mươi, sáu mươi đều đang ổn, hà cớ anh chị phải gò ép mình làm người già ? Em mà là chị ấy à, em gọi anh cho tới khi ông ấy la oái lên “bây giờ anh muốn làm ông rồi” mới thôi.
- Cô thì lúc nào cũng giỡn được. Tôi thì cứ thấy xấu hổ với dâu con,  cháu chắt thế nào ý.
- Bây giờ vợ chồng con cái nó có ở với anh chị đâu, nếu sợ con cháu cười thì chỉ gọi ông lúc có chúng nó thôi.
- Nhưng tôi sợ quen mồm đến khi trước mặt chúng nó lại nhỡ thì chết.
- Trời ạ ! chỉ vì xấu hổ mà chị đành lòng “hoãn cái sung sướng” được làm anh của chồng mình, rõ là…
- Cái khỉ gió nhà cô này, bắng nhắng quá !
- Thế em hỏi thật chị nhé, mạnh dạn nói cho thật đấy, chị thấy tình yêu của chị với  anh bây giờ thế nào ?
Bà chị bỗng dịu giọng, bùi ngùi:
- Ngày xưa trẻ trung thì yêu ngây thơ bồng bột, yêu đó rồi cãi nhau đó. Còn bây giờ mình chín chắn, dễ đoán biết tâm tính để chiều chuộng nhau tốt hơn đấy cô à! Nói cô đừng cười chứ ông ấy còn làm thơ cho tôi đó. Nhất là từ ngày con dâu sinh cháu nội là trai, ông ấy mừng vui ra mặt và cho rằng đó là công của tôi nên…
- Hầy zà ! Tóm lại là tình yêu ở giai đoạn U50 sâu đậm hơn U20, vậy mà chị lại định…thôi để em về ủng hộ ông anh mấy câu…
Bà chị tưởng tôi nói thật, la hoảng lên :
- Cô chết với tôi bây giờ !
Thế đấy, chả trách có câu: “Trai 50 tuổi đang xoan/Gái 50 tuổi đã toan về già”. Vũ điệu rum–ba của ông với bà vốn đang đang nhịp nhàng tự nhiên. Vậy mà chỉ vì duy trì cái quan niệm lạc hậu xưa, e ngại điều tiếng trước cháu con mình, bà trở nên ngại ngùng lời gọi yêu thương, khiến ông buồn hờn dỗi...

Để gửi ý kiến nhấp vào đây

Các tin khác:
 Nhút cà ơi bớt mặn ! (16h: 16-03-2011)
 Quà tết (01h: 29-01-2012)
 Thư giãn: Tiêu chuẩn của anh về phụ nữ (14h: 27-08-2013)
 Seri; Section; Seiso; Seketsu; Shetsuke - Truyện vui 5S ! (22h: 17-03-2011)
 Quốc hoa, Quốc tửu, thế Quốc trà, Quốc bánh thì sao nhỉ ? (23h: 05-02-2011)
 Thực hành theo bài giảng của giáo sư tâm lý học - Phlanhoa (21h: 18-08-2010)
 Ba gã độc thân – Phlanhoa (22h: 12-08-2010)
 Chào Tết, nghe mi về đầu phố! (15h: 27-01-2011)
 Bóng đá là gì hở anh – Phlanhoa (11h: 20-08-2010)
 Thầy và tấm lòng tìm lại (17h: 19-12-2010)