Ơi một thời nhớ thương!
Mần răng mà nhớ như ri
Nhớ không tả xiết cái quê xưa nghèo
Một lũ con gái tụm nhau
Ngồi đợi hoa bưởi rụng vào khăn tay
Lao xao ngọn gió rung cây
Cánh hoa xẹt xuống vương đầy tóc thơm
Trang thơ cánh trắng vấn vương
Hồn thiếu nữ mộng với hương, ngọt ngào
Đêm về hương bưởi nao nao
Tình yêu khe khẽ ru vào giấc mơ
Bây giờ xa lại nhớ xưa
Thoảng trong lòng chút ngẩn ngơ bồi hồi
Đã lâu, đã thật lâu rồi
Ruột gan réo rắt mấy lời gọi quê
…
À ơi hoa bưởi hương đưa
Bánh ngào ngọt lịm, chờ anh thưa một lời…
Những ai từng sinh ra ở chốn thôn quê sẽ biết, những ngày cuối đông là mùa hoa bưởi nở. Con gái quê ngày xưa, thường hay làm đỏm bằng cách lượm những cánh hoa bưởi rơi, gói vào khăn mùi soa rồi buộc lên tóc, để dưới gối ngủ cho thơm, ép vào trang sổ lưu bút học trò. Các mẹ chị thì ướp cánh hoa bưởi với đường để có được một chai tinh dầu hoa bưởi, dùng để nấu bánh ngào, bánh trôi, bánh dẻo vv…
Ơi một thời nhớ thương!

|