Đói lòng ăn nửa quả sim,
Uống lưng đọi ngước đi tìm người thương
Người thương ơi hỡi người thương
Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng.
Phần IV: Hát mời – Hát xe kết (tiếp theo)
Hát nhớ nhung:
Ăn cơm cũng nghẹn, uống nước cũng nghẹn,
Nghe lời bạn hẹn, ra bãi đứng trông,
Bãi thời thấy bãi, người không thấy người.
Đêm năm canh anh ngủ có ba
Còn hai canh nữa anh ra trông trời
Trông trời mau rạng đông ra,
Để cho bướm chộ mặt hoa bướnm chào.
Đêm qua nguyệt lặn về Tây
Sự tình kẻ đấy người đây còn dài.
Trúc với mai trúc về mai nhớ,
Trúc trở về mai nhớ trúc không
Bấy giờ kẻ bắc người đông,
Kể sao cho xiết tấm lòng tương tư.
Đói lòng ăn nửa quả sim,
Uống lưng đọi ngước đi tìm người thương
Người thương ơi hỡi người thương
Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng.
Đồng hò nhỏ giọt canh đầu,
Chàng năm bảy chuyện, thiếp đôi câu đỡ lời.
Đồng hồ nhỏ giọt canh hai,
Ngọc lành ngồi đợi trách ai dần dà.
Đồng hồ nhỏ giọt canh ba,
Lấy ai làm bạn với ta bây dừ.
Đồng hồ nhỏ giọt canh tư,
Gió đưa con én trao thư em cầm.
Đồng hồ nhỏ giọt canh năm,
Ngành dâu cỏ nghĩa con tằm quay tơ.
Một đêm là năm trống canh,
Ngủ đi thì chớ, trở mình lại thương,
Ruột tằm bối rối tơ vương,
Như ai để nhớ để thương trong lòng.
Nước sông giăng vừa trong vừa mát,
Đường chợ Rạng lắm cát dễ đi,
Hỡi em người bạn tương tri,
Nhớ em nhớ cả đường đi lối về.
Tròn tròn cái giếng cạnh gốc cây đa,
Đi gần nhớ ít, đi xa nhớ nhiều.
Tròn tròn cái giếng soi mặt người yêu,
Nhớ em gánh nước chiều chiều trện vai.
Nước trên vai kìa ai chân bước,
Ta đứng trông nàng trăm ước ngàn mơ,
Đêm khuya trăng tắt sao mờ,
Ra ngồi bên giếng đợi chờ người thương.
Hát than trách:
Ai lên ta nhắn với mình,
Đừng quên ngãi cũ, đừng khi ta nghèo,
Đường xa rú rậm cheo leo,
Nhớ khi ăn đọt cùng trèo Ba Xanh
(Ghi chú: Ba Xanh là Ba Xanh Ba Quanh – đoạn đường dài khoảng 5km từ Kim Thành (Yên Tahnh lên Tân Kỳ)
Anh đến cùng hoa thì hoa đã nở
Anh đến cùng đò thì đò đã chở qua sông,
Anh đến cùng em thì em đã lấy chồng,
Em yêu anh như rứa đó, có mặn nồng chi mô!
- Hoa đến kỳ thì hoa phải nở,
Đò đầy người thì đò phải chở qua sông,
Đến duyên em thì em phải lấy chồng,
Dừ em yêu anh được rứa thì mặn nồng tùy anh.
Đã danh canh cải nấu gừng
Không an thì chớ xin đừng mỉa mai.
Được tru anh lại bán bò,
Được o má thắm, bỏ o má hồng.
- Đất sao đất nói như vang,
Người sao người nói chói chang rứa người.
Khi em chưa có chồng thì anh nỏ dốc lòng gắn bó,
Bây dừ em có chồng rồi thì anh đón ngõ trao thư,
Ngãi nhân nhân ngãi chi dừ,
Gái có chồng rồi như đạo bùa trừ đeo tay.
Anh đừng trao thư mà hư tờ giấy,
Em có chồng rồi nỏ lấy anh mô.
Khi đầu em nói em thương
Bây dừ gánh năng giữa đường đứt dây
Tưởng là rồng ấp lấy mây
Ai ngờ rồng ấp phải cây bạch đàn.
Bấy lâu anh mắc chi mô,
Để em chờ đợi cây khô lá vàng?
- Bấy lâu anh mắc việc nhà,
Để em chờ đợi cho già duyên em.
Minh nói dối ta minh chửa có con,
Ta đi ngang cửa thấy con mình bò,
Con mình những trấu cùng tro,
Ta đi xách nước rửa cho con mình.
Năm xưa anh đứng cội cây sung,
Em đứng cội cây dừa,
Nước mắt em chảy xuống như mưa
Ướt một cái quần cái áo,
Cái quần anh vắt chưa ráo,
Cái áo anh vắt chưa khô,
Dừ thầy mẹ gả em nơi mô,
Nỏ bõ cái công anh băng Hán vượt Hồ tìm em.
Ngày nào em nói em thương,
Như trầm mà bỏ trong rương chắc rồi,
Bây giờ khóa rớt chìa rơi,
Rương long nắp lở, bay hơi mùi trầm.
Thà trước em nói không thương anh thì thôi,
Em đạ nói thương anh rồi,
Anh về làm một cái nhà to, một cái nhà nhỏ,
Cái nhà to mùng che sáo bỏ,
Cái nhà nhỏ gian trong gian ngoài,
Bây giờ em đã nghe ai,
Để mùng che sáo gãy, mèn sai đằng mèn.
Nghe hát bài Đi tìm người thương - làn điệu ví đò đưa