Phần IV: Hát xe kết (Tiếp theo)
Phần V : Hát tiễn
Anh thương em nỏ nói khi đầu,
Bây giờ đã lỡ ăn trầu người ta,
Ăn trầu người ta,
Như chim mắc nhạ,
Như cá mắc mồi,
Dặn bạn về kiếm lứa tìm đôi kẻo buồn.
Phần IV: Hát xe kết (phần tiếp theo)
Hát chối từ (hay còn gọi là hát ly tình)
Anh thương em nỏ nói khi đầu,
Bây giờ đã lỡ ăn trầu người ta,
Ăn trầu người ta
Như chim mắc nhạ,
Như cá mắc mồi,
Dặn bạn về kiếm lứa tìm đôi kẻo buồn.
Anh đi ngang ngõ đôi lần
Giàu thì anh chuộng, khó bần anh lui.
- Anh lui vì mẹ vì cha,
Vì ông bà tơ nghuyệt không cho đôi ta kết nguyền.
Anh thương em muốn vào nhà,
Đi qua ngoài ngõ, em liếc qua không chào,
Mới thương mới nhớ ngày nào,
Bây giờ thầy mặt muốn cào mặt ra.
Anh về đi ngủ kẻo khuya,
Xấu chuôm cá nỏ vào đìa cho mô.
- Xấu chuôm thi mặc xấu chuôm,
Trời mưa một trộ, cá tuôn vào đìa.
Một đấu gạo, năm bảy đấu khoai khô,
Thiếp đưa chàng về cho tới chốn kinh đô,
Dừ phân chia đôi ngả, Hán với Hồ xa nhau.
Ngong lên trời thấy sao giăng tứ phía
Ngong xuốn biển thấy cá nhảy thuyền đua,
Em cùng anh đã nguyện hết miếu chùa,
Dừ em nghe ai bỏ thuốc bỏ bùa quên anh.
Nghe em có lạng vàng mười
Hỏi thăm có bán mượn người vào cân.
- Em đây có lạng vàng mười,
Trao nhân văn tài tử, không bán cho người lái buôn.
Tưởng yêu nhau cho đầu râu tóc bạc,
Đá tạc thành bia,
Ai ngờ duyên nợ sớm chia lìa,
Nỗi sâu chàng để thiếp sớm khuya một mình.
Rằng đây có đôi kỳ lân,
Anh đang muốn cưỡi một lần cả đôi?
- Chua này có đôi kỳ lân
Anh mà muốn cưỡi, quỷ thần không cho.
- Anh về kiếm vạn kim ngân,
Đốt lên cho đỏ quỷ thần cũng cho.
- Thông minh chính trực là thần,
Lạy ngài đừng hưởng kim ngân của chàng.
Phần V: Hát tiễn
Nữ Hát :
Ai về nhắn nhủ trăng già,
Nhủ trăng khoan lặn, nhủ gà khoan kêu.
Ai về về với ai ơi
Ai ngược ngược với, ai xuôi xuôi cùng.
Anh về cho em về theo,
Tiền cưới mặc họ, tiền cheo mặc làng.
Anh về mai đã lên chưa,
Để em bưng bát cơm trưa em chờ?
- Cơm trưa em cứ ăn đi,
Còn lưng cơm túi em thì đợi anh.
Anh về sắm nón sắm quai,
Sắm giường sắm chiếu, sớm mai em về.
Anh chơi cho rạng đông ra,
Nhà em gần cạnh mời qua ăn trầu.
- Ước gì anh rể em dâu,
Lo chi những sự ăn trầu rứa em.
Anh về thưa với thung huyên,
Có thương đến trúc, trúc nguyền đến mai.
(Ghi chú: thung là cha, huyên là mẹ)
Bể Thái Bình mênh mông lời thệ hải,
Núi Giăng Màn tạc mãi chữ minh sơn,
Đôi ta hẹn ngọc thế vàng,
Chàng về bỏ cuộc giao lương sao đành.
Chàng về ngảnh mặt lại đây,
Cho em ngong chút đỡ khuây cơn buồn.
Đêm khuya trăng tắt, sao tàn,
Anh chơi hồi nữa bạn loan đưa về.
- Anh về để mai đi cày,
Ruộng thời lắm lác, cày đay khó bừa.
Em đang kéo vải dựa thềm,
Chàng về chăn ấm gối êm sao đành.
- Hỡi người ngồi tựa cạnh thềm,
Có về chăn ấm gối êm thì về.
Dù dừ trăng đã ngang vai,
Đã thương đến thiếp, hỡi ai đừng về.
Lời thế thốt quên quên nhớ nhớ,
Bức thư tình mơ mở phong phong.
Bạn về có nhớ ta không,
Hai hàng châu lệ, cánh hồng gửi lên.
Ngô diệp lạc, nhạn nam quy,
Lan hương cúc tú, vội chi ngôn hoàn.
- Kê kí minh hề kê kí minh,
Quan sơn thiên lí khách tinh xin lui.
(Ghi chú: Câu này ý nghĩa là: lá ngô đồng đã rụng, chim nhạn đã bay về phương Nam, hoa lan thì thơm, hoa cúc thì đẹp, nhưng gà đã gáy rồi, xin được lui gót kẻo đường về còn xa)
Trách con gà kiến vô tình,
Chưa khuya mà đã cất mình gáy canh.
- Gà kia mới thật đa tình,
Thấy khuya nên mới dục mình yêu ta.
Nam hát.
Giã trống giã chiêng,
Giã chùa non nước tôi sầu riêng đôi dì.
Trống dục chiêng lay,
Gạt đèn giã ngọn nhang bay mùi trầm.
Nghe tiếng tri âm,
Hát đàn ra lanh lảnh,
Tiếc hai o này, vú dảnh lưng eo,
Ước gì ta được bồng bế nâng niu.
Ra về ngong bóng giữa đường,
Bóng anh anh tưởng bóng nường đứng bên.
Ra về cầm bút đề thơ,
Dẫu hoa có nở cũng chờ mùa xuân.
Ra về gửi bốn câu thơ,
Câu thương, câu nhớ, câu chờ, câu mong.
Ra về chân dậm đò đưa,
Ở còn muốn ở, về chưa muốn về.
Ra về chân thẳng chân dùi,
Đó bâng khuâng nhớ, đây bùi ngùi thương.
Ra về bẻ lá cặm đây,
Dặn cây đào liệu, chớ cho ai vun gầy.
Ra về bẻ lá cắm đây,
Đến mai ta cứ chốn nầy ta sang.
Ra về dặn bạn một hai,
Đừng có khi thắm khi phai tủi lòng.
Ra về răng được mà về,
Tay cầm đèn hạnh, tay đề câu thơ,
Câu thơ ba chữ rành rành,
Chữ trung, chữ hiếu, chữ tình là ba,
Chũ trung là đạo Quốc gia,
Chữ hiếu cha mẹ, đôi ta chữ tình.
Ra về đùm nhớ đùm thương,
Lâu lâu lại mở duyên nường ra coi.
Ra về đường trẹ chia mười,
Lấy ai khuya sớm vui cười cùng anh.
Ra về chân cẳng rụng rời,
Khóc lên thì sợ bạn cười lấy anh.
Ra về tay nắm lấy tay,
Mặt nhìn lấy mặt, lòng say lấy lòng.
Ra về dậm cội cho bền,
Ai phân cây đốn rễ, đừng quên cội này.
Ra về dặn một nghe hai,
Dặn ba nghe bốn đừng sai lời nguyền.
Ra về dặn núi thề non,
Dù mà sông cạn đá mòn chớ quên.
Ra về dặn rứa nghe không,
Đừng đứng núi nọ mà trong núi này.
Ra về nhớ ngãi nhớ tình,
Nhớ gương nhớ lược, nhớ mình không nguôi.
Ra về chín nhớ mười thương,
Viết thư gửi lại cho nường cầm tay.
- Trao thư ta nắm lấy thư,
Bùi ngùi ngồi đọc, tương tư trong lòng.
Ra về dặn bạn một lòng,
Dù mà trúc hóa ra long đừng kì,
Ra về dặn bạn tương tri,
Đừng có ăn xồi ở thì thêm lo.
Ra về dặn bến với đò,
Thư ai đón ngõ trao cho đừng cầm.
Ra về dặn bạn tri âm,
Đã tin hôm nọ ắt nhằm hôm mai.
Ra về dặn trúc với mai,
Dặn đào với liễu đừng sai tấc lòng.
Ra về dặn bướm với ong,
Say hoa mến nhụy một lòng tương tư.
Ra về dặn với thủy ngư,
Trầu ai đem đến cũng từ đừng ăn.
Ra về dặn hết nguồn cơn,
Mong nường ghi tạc trong lòng chớ quên.
Vội vàng ôm áo ra đi,
Khi đi không bịn rịn bằng khi trở về.
Xếp xa quay lại em tề,
Gửi thầy với mẹ mà về theo anh.