Miền Trung Xứ Nghệ nắng mưa
Ai thương thương cả tiếng quê mặn mà
…
Rảnh rang hoọc tiếp bạn nha
Sôông su : cần hiểu ấy là sông sâu
Xán cảy trốc - ném u đầu
Tríu chắc: rằng nghĩa níu nhau ấy mà
Trôốc lộn khu: (là) đầu lộn đuôi
Nghe: “nhác thượt rọt”- là lười ưỡn thây
Kháp mặt: là gặp nhau đây
Bằng nghe “đừng ngọi” hiểu ngay: đừng hòng!
Con cuông: tên gọi con công
Rặt rặt: chim sẻ trên đồng lúa chiêm
Khái – hổ, chí – chấy, dam – cua
Trấn mấn - rận váy, nhớ chưa rứa hè?
Bénh khô : là bánh đa nhe
Toóc : là gốc rạ, tóm : thì gầy nhom
Trẩn mất tang : là lặn mất tăm
Truột chạc : là tuột dây thừng buộc trâu
Nác cắn : tức nước đục ngầu
Khu đọi – trôn bát, bù – bầu, xoong – khai
Ngưởi là ngửi, nghe hiểu ngay
Kẻ tra : xin hiểu rằng đây người già
Xăn mấn : là xắn váy nha
Lộn rọt : tức nổ ruột ra (với kẻ nào)
Oi trôộng khu: hom thủng trôn
Lại : là cái lưỡi, môi hồng là mui
Ngọn nguồn thương mến khúc nhôi
Nhọc nhằn giọng nói để tôi lấy nàng (chàng)
Mới nghe có vẻ cục cằn
Lâu ra những thấy sâu đằm yêu thương
Đàng về An – Tĩnh quanh xanh
Ngài về An – Tĩnh năm canh ấm tình.


